Trang nhất
  Xã Luận
  Đọc Báo Trong Nước
  Truyện Ngắn
  Kinh Tế
  Âm vang sử Việt
  Tin Thể Thao
  Y Học
  Tâm lý - Xã hội
  Công Nghệ
  Ẩm Thực

    Diễn Đàn Biển Đông
Bắc Kinh yêu cầu Manila ngừng khiêu khích ở Biển Đông
    Hình Ảnh Quê Nhà - Video Clip
Nồng ấm Tết cổ truyền dân tộc Khmer Chôl Chnăm Thmây
    Tin Thế Giới
Mỹ và Trung Quốc đàm phán AI: Cơ hội hợp tác hay nguy cơ va chạm?
    Tin Việt Nam
Điện mừng Ngày Nhà vua Hà Lan
    Tin Cộng Đồng
Nổ tại căn cứ quân sự Campuchia, 20 binh sĩ thiệt mạng
    Tin Hoa Kỳ
Mật vụ Mỹ lên kế hoạch bảo vệ trong trường hợp ông Trump bị giam giữ
    Văn Nghệ
Huế
    Điện Ảnh
David Beckham kiện tài tử 'Transformers'
    Âm Nhạc
Danh tính nữ ca sĩ Việt may mắn gặp Rosé (Blackpink), lại còn chiêu đãi fan ảnh cam thường
    Văn Học
Bắt học sinh đi học ngày nghỉ lễ Giỗ tổ Hùng Vương, hiệu trưởng bị xem xét kỷ luật

Thông Tin Tòa Soạn

Tổng biên tập:
Tiến Sĩ
Nguyễn Hữu Hoạt
Phụ Tá Tổng Biên Tập
Tiến Sĩ
Nhật Khánh Thy Nguyễn
Tổng Thư ký:
Quách Y Lành




   Xã Luận
Rồi Cũng Một Dòng Sông hay Ba Mươi Năm Nhìn Lại
Ngoảnh đi ngoảnh lại, mới đó mới đây thế mà đất nước chúng ta không còn chiến tranh đúng 30 năm vào tháng tư. Cái mốc thời gian 30 năm kể từ khi miền Nam sụp đổ quá dài để chúng ta nhìn lại những hiện tượng của lịch sử.













. Lịch sử không có sự trùng hợp hay lập lại, nhưng hiện tượng và hình thái có thể giống nhau. Bởi vì Mỹ đã “cút”, nhưng Mỹ được trở lại Việt Nam trên cấp bậc Tổng thống. Xa hơn, tàu chiến của Mỹ cũng đã cập bến Sài gòn mang theo màu sắc khác hơn vào thập niên 60 khi Thủy Quân Lục Chiến đổ bộ Đà Nẵng và tàu cập cảng Cam Ranh. Hơi hám của những chàng thủy thủ Hoa Kỳ ở vào thời điểm 2004 và 2005 được đón nhận như những chiến binh mở đầu cho kỷ nguyên mới đứng chung phòng tuyến mới, trên trận địa có chiều dài và bề dày thẩm sâu vượt ra ngoài ý thức hệ.


Những chàng thủy thủ ấy không mang theo phấn hương dị ứng, hay súng đạn ngoại thù. Nhưng ngược lại họ đã được đón mừng đầy ấp mùi vị tiểu tư sản. Còn đối với những người trước nay thuộc tầng lớp “ngụy nhào” nay thời gian đổi thay, đã được trở về quê hương thay tên đổi họ, mặc màu áo mới. Rồi nữa nghị quyết 36 ra đời, bàn tay nối dài giữa người Việt trong nước và người Việt nước ngoài cũng trở thành nhịp cầu thân ái, bỏ quên quá khứ nhìn về tương lai. Kể cả “ngụy Nguyễn cao Kỳ” một thời “chinh Nam phạt Bắc, đi Đông về Tây, súng ngắn ngang hông” nay cũng được cho phép đi khắp đó đây thăm quê thăm quán, tự do phát biểu cho dù lung tung hay đứng đắn.


 


Ngoảnh đi ngoảnh lại, sau 30 năm bỏ nước ra đi, mốc thời gian quá dài để nhìn vào sinh hoạt “đấu tranh chống cộng hải ngoại”. Ngày qua tháng lại, nếu tính nhẩm cũng trên vài trăm hội đoàn, phong trào, tổ chức đấu tranh v.v…….. kèm theo hàng ngàn thông cáo chung, tuyên ngôn, tuyên cáo, nghị quyết. Nhưng rồi đâu cũng vào đấy, tất cả cũng chỉ là kỷ niệm vui buồn của một thời trai trẻ thôi!


Rồi cũng 30 năm sau, tóc đã ngã màu, sương khói bay xa, lưng còm mắt mỏi, ngọt, bùi, cay, đắng….. khi nghe ông đại sứ Hoa Kỳ tại Việt Nam Michael Marine tuyên bố cùng những người Việt hải ngoại tại San Francisco rằng:” Hoa Kỳ sẽ giúp Việt Nam cải thiện vêà mặt an ninh và cảnh cáo những người Mỹ gốc Việt nào có ý định về Việt Nam chống phá chính quyền CSVN thì hãy coi chừng bị bắt, Hoa Kỳ sẽ không can thiệp”. Rõ nét hơn, ông Đại sứ còn nói tiếp:” Dù không thể quên được quá khứ, nhưng điều quan trọng là nhân dân hai nước phải tiếp tục nhìn về tương lai, và đó là tương lai rực rỡ đang chờ đón hai quốc gia Hoa Kỳ và Việt Nam”.


Những gì quan đại sứù Michael tuyên bố có thể chướng tai gai mắt với một số người chống cộng. Nhưng chúng ta phải nhìn nhận đây là một thực tế không thể chối từ cho dù thực tế ấy có thế nào chăng nữa. Và dĩ nhiên khi quan đại sứ phát biểu đều được định hướng rõ ràng, chỉ đạo tư tưởng để đưa đến hành động, chứ không phát biểu lung tung. Nhìn lại sau 30 năm hòa bình và 10 năm bang giao giữa hai quốc gia, cả Hoa Kỳ lẫn Việt Nam đều muốn gát lại quá khứ để nhìn vào tương lai. Tương lai ấy là sự hiện diện của Hoa Kỳ sau 3 thập niên tại VN không tốn xương máu, tiền của, có đầy đủ yếu tố và điều kiện thuận tiện để Hoa Kỳ có thể xử dụng bao lơn chiến lược trong mục đích ngăn chận chủ nghĩa bành trướng của Trung quốc. Cho nên những ai chủ trương dùng bạo lực để lật đổ chính quyền VN là trái với chủ trương của Mỹ và có thể sẽ trở thành ảo tưởng. Thế thì, kẻ thù của nhân dân Việt Nam tương lai chắc chắn sẽ không phải đế quốc Mỹ, mà kẻ thù ấy chính là bọn bành trướng Trung quốc. Lịch sử còn đó, tổ quốc ta nay vẫn vẹn toàn nhờ xương máu cha ông ta đã đổ. Nhưng từ cỗ chí kim tham vọng thôn tính Việt Nam luôn luôn là ý đồ của bọn lãnh đạo Trung quốc. Âm mưu nhanh chóng để họ trở thành vai trò số một là ưu tiên hàng đầu, nên đặt mục tiêu lấn chiếm toàn bộ biển Đông để khống chế cả vùng Đông Nam Á, trong đó con đường giao lưu huyết mạch từ Thái Bình Dương đến Ấn Độ Dương có lượng dầu khí nhiều nhất dùng để cung cấp cho tốc độ phát triển của họ. Mặc khác, song song với việc liên hợp cùng các nước phát triển công nghệ Âu châu, Trung quốc nhận thấy Việt Nam có vị trí chiến lược quan trọng, nhưng chưa được thực tập chiến tranh cùng với Hoa Kỳ (Trung quốc tìm cách ngăn chận) hoặc ký một thỏa hiệp phòng thủ chung, nên họ tiếp tục lấn chiếm lãnh thổ và hải lãnh của ta.


Sau 30 năm đất nước thống nhất và hòa bình, Việt Nam đã chuyển mình qua một giai đoạn mới, người dân đã có đủ cơm no áo ấm cho dù vẫn còn khiêm nhường ở một vài nơi tỉnh lẻ. Tuy nhiên, nói chung kể từ sau giai đoạn đổi mới bắt đầu từ thời Tổng bí thư Nguyễn văn Linh vào năm 1990, Việt Nam đã từng bước một hội nhập vào thị trường chung, nhờ đó sắc thái kinh tế đã chuyển bước từ chỗ hạn hẹp tiến sang hội nhập vào thị trường thế giới. Trên phương diện giáo dục đã được hệ thống hóa từ các bậc tiểu học cho đến đại học. Tuy nhiên, các điều kiện để thu nhận vào bậc đại học lại quá khó khăn và người sinh viên đặc nặng về lối học từ chương hơn là thực dụng. Do đó, khi thi tuyển tốt nghiệp đòi hỏi người sinh viên phải bỏ công sức ra học gạo rất nhiều. Thế nhưng, học gạo để đậu không nhất thiết trở nên thực dụng và tân cử nhân chỉ biết nhiều về lý thuyết chứ không có khả năng thực dụng.


Về phương diện khác, số tiền ngoại nhập khổng lồ hàng tỉ đô la hằng năm nhờ ở những Việt kiều về thăm quê hương cũng như giúp đỡ gia đình đã đem lại rất nhiều công ăn việc làm cho người dân cả nước. Bên cạnh những thuận lợi, vấn đề xã hội và giá trị cuộc sống đã xuống cấp do bởi yếu tố vật chất (dolar) tạo nên. Đặc biệt tuổi trẻ sa đọa bởi hiện tượng một xã hội tha hóa càng ngày càng tăng. Cho nên, giá trị đạo đức do bởi yếu tố xã hội đã bị đảo ngược, nhưng khi giá trị bị đảo ngược thì nấc thang giá trị của con người cũng bị đảo ngược theo sự tiến hóa của con người.


Cuộc chiến Việt Nam đã qua lâu lắm! Lâu lắm rồi...những 3 thập kỷ. Nhưng nay người Mỹ bằng da bằng thịt, bằng chiến hạm có súng phòng không đại pháo, bằng trái tim và lý trí đã trở lại dưới một bối cảnh khác, bối cảnh đó không phải là hài kịch chính trị hay bi kịch của chính trường, mà có lẽ sự trở lại của người Mỹ ở giai đoạn nầy rất cần cho đất nước Việt Nam trên cái nhìn chiến lược. Đây chính là đáp số của sự dằn vặt từ lâu rằng Việt Nam nên đi cùng thế lực nào? và thế lực nào sẽ giúp chúng ta canh tân đất nước. Điều ấy được xác quyết một cách gián tiếp qua những điều lệ trong bản Tuyên Ngôn Độc Lập của Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa có nhiều điểm được lấy ra từ bản Tuyên Ngôn Độc Lập của Hoa Kỳ. Đây còn là căn bản của tinh thần dân chủ, phát triển đất nước của 2 bản tuyên ngôn (Hoa Kỳ & Việt Nam). Và bản tuyên ngôn 2/9/45 thể hiện tính thừa kế của Hoa Kỳ, vì thế tinh thần “tuyên ngôn” sẽ là những căn bản chính để đất nước phục hồi các định chế chính trị dân chủ nhằm mục đích phát triển đất nước.


Đã 30 năm qua cuộc chiến tranh huynh đệ tương tàn đã không còn nữa, trang sử cũ đã lật qua. Đến nay chúng ta phải nhận diện ra rằng chủ thuyết chỉ giá trị trong giai đoạn khởi đầu cuộc cách mạng đưa đến thắng lợi, chủ thuyết chỉ là phương tiện chứ không là cứu cánh. Chủ thuyết không thể tồn tại nếu một đất nước yếu kém từ chính trị, ngoại giao và kinh tế. Do đó, khi đất nước thống nhất hòa bình, chủ thuyết phải đặt ở thứ vị thứ hai và đi tìm một Partner là thứ vị thứ nhất. Cho nên, đây là lúc chúng ta phải nhận ra rằng Mỹ không phải là kẻ thù của dân tộc Việt Nam nữa, mà là người phối ngẫu để giúp ta phát triển đất nước qua con đường duy nhất phải đi với Mỹõ. Điều nầy chứng minh qua các quốc gia như Nam Hàn, Đài Loan, Tân Gia Ba, Mã Lai, Nhật Bản, Thái Lan, Do Thái, Ai Cập, Saudi, Kuwait, Tây Đức và nay kể cả Trung quốc họ đã mạnh dạng bước gần với Mỹ, nhờ Mỹ, ăn cùng bàn ngủ cùng giường với Mỹ, cùng nói thứ ngôn ngữ của thế kỷ mới, nên sau thời gian đổi mới của Đặng Tiểu Bình đất nước họ ngày nay mới được như thế. Đây là bài toán khó nhưng ta chúng ta phải quyết tâm giải đáp phù hợp với những mộng ước cho tương lai. Phương trình của bài toán dân tộc phải được giải đáp ở thế hệ của chúng ta, của những người vì tổ quốc vì nhân dân, thế hệ của điện toán và thời đại của văn minh. Thời gian không cho phép chúng ta đợi chờ 30 năm nữa vì 30 năm đã qua, nó dài lê thê ghê gớm, nó thay đổi tư duy của bao thế hệ. Chúng ta cùng nhau mài mực dưới trăng đón chờ một sáng mai về, viết lại trang sử mới. Vì thế xin hãy quên đi những dị biệt nếu còn hay nếu có. Hãy đối xử với nhau như người anh em cùng chung giống dòng Hồng Lạc để chúng ta xây lại nhịp cầu đã gãy, “nối vòng tay lớn” bước đi thênh thang trên đại lộ Việt Nam Phú Cường.


Hỡi người anh em năm châu bốn bểâ! 30 năm quá dài để làm thân phận ly hương, quá lâu để nhọc nhằn quay về quá khứ, thù hận chỉ làm khổ nhau. Xin đừng quay lại qúa khứ hận thù mà hãy nhìn vào ngày mai khi trời sẽ sáng. Dân tộc Việt chờ đợi nụ cười mới và cái bắt tay cảm thông cho tương lai. Hãy nhớ rằng tổ quốc và dân tộc Việt Nam là một, đang đón chờ những đóng góp bằng trái tim, bằng tri thức, bằng tình tự dân tộc, bằng những tình cảm nồng nàn nhất của tất cả người Việt hải ngoại. Hiện tượng có thể đem ta ra khỏi tổ quốc, nhưng chắc chắn tổ quốc sẽ không bao giờ mờ nhạt hay biến dạng nơi ta. Do đó, dòng sữa mẹ Việt Nam vẫn là dòng sữa thứ nhất, đầu đời nuôi con khôn lớn, nên cũng chính dòng sữa ấy thời gian sẽ cưu mang và thôi thúc những trái tim Việt Nam tìm về cùng cội nguồn nguyên thủy.


 

DanQuyen.com
    Phản Hồi Của Độc Giả Về Bài Viết
Họ và Tên
Địa chỉ
Email
Tiêu đề
Nội dung
Gửi cho bạn bè Phản hồi

Các bài viết mới:
    Trung Quốc trước áp lực toàn cầu trong chính sách phá giá (24-04-2024)
    Mục Tiêu & Nhu Cầu Duy Trì Hiệp Ước Bắc Đại Tây Dương (NATO) (22-03-2024)
    Lá Thư Tổng Biên Tập (08-02-2024)
    Mơ Hồ Chiến Lược (15-01-2024)
    Sự kết thúc của phép màu kinh tế Trung Quốc (16-12-2023)
    Cộng và trừ trong chương trình trí tuệ nhân tạo (Artificial Intelligence) (20-11-2023)
    Cản lực và quyết tâm (19-10-2023)
    Chiến trường là thành tố cho nỗ lực hòa đàm (30-08-2023)
    Cuộc chiến chưa có lối ra (03-08-2023)
    Nguy cơ lão hoá của Trung Quốc (04-07-2023)
    Sức Mạnh Bảo Vệ Hoà Bình (17-05-2023)
    Tham vọng thống trị công nghệ của Bắc Kinh (22-04-2023)
    Dấu chân Đại hán trên châu Mỹ-Latin (22-03-2023)
    Cuộc Chiến Chưa Có Lối Ra (31-01-2023)
    Thuật ngữ của ĐCSTQ Trong Các Kỳ Đại Hội Đảng (11-12-2022)
    Kim Jong-Un kẻ cuồng vọng hạt nhân (07-11-2022)
    Trật tự mới trong tầm nhìn của Bắc Kinh và Moscow (12-10-2022)
    Kịch bản cho một cuộc chiến Đài Loan & Trung Quốc (14-09-2022)
    MỘT VIỆT NAM ĐOÀN KẾT HƠN, QUYẾT TÂM HƠN SAU ĐẠI DỊCH (10-09-2022)
    Tham vọng của Tập Cận Bình trong Đại Hội Đại Biểu Đảng CSTQ lần thứ 20 (10-08-2022)

Các bài viết cũ:
    Báo Dân Quyền Phỏng Vấn Thứ Trưởng Bộ Ngọai Giao Việt Nam (01-09-2010)
    Con đường trước mặt của tânTổng thống Obama (01-09-2010)
    Cơ Hội và Thách Thức của Trung Quốc & Ả Rập đối với Iran (01-09-2010)
    Chuyển Động Đông Âu (01-09-2010)
    Chiến lược của Trung Quốc tại lưu vực sông Mê Công (01-09-2010)
    Bên dòng sông Tô Lịch - Ta nhớ đến Thăng Long (01-09-2010)
    Những bất đồng vẫn là giữa Hoa Kỳ và Trung Quốc (01-09-2010)
    Bắt đầu trong những bắt đầu (01-09-2010)
    Bách Việt Trong Lòng Đại Việt Và Chiến Lược Văn Hoá Phục Hoạt Nền Văn Minh Bách Việt (01-09-2010)
    Bắc Kinh Trước Áp Lực Tân Cương (01-09-2010)
    Bắc Hàn Trước Bước Ngoặc Thời Đại (01-09-2010)
    Liên Minh Á Châu (28-08-2010)
    Đối Thoại Chiến Lược Song Phương hay Đơn Phương?  (28-08-2010)
 
"Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam".

Chuyển Tiếng Việt


    Truyện Ngắn
Xa Xóm Mũi


   Sự Kiện

Lời Di Chúc của Vua Trần Nhân Tôn





 

Copyright © 2010 DanQuyen.com - Cơ Quan Ngôn Luận Người Việt Hải Ngoại
Địa Chỉ Liên Lạc Thư Tín:
E-mail: danquyennews@aol.com
Lượt Truy Cập : 152748402.